Ngành công nghiệp giáo dục trong nước ngày càng khó làm. Trước đây, cuối tuần còn kiếm thêm thu nhập, nhưng từ lúc chính sách giảm tải được ban bố thì các lớp dạy phụ đạo ngoài giờ cũng giảm hẳn . Học sinh ít thì không nói, mà vấn đề chính là đồng lương quá ít ỏi. Lúc tôi đang chán nản thì bạn thân tôi đã khai sáng tôi. Đợt trước bạn thân tôi có trở về nước thăm người thân, chúng tôi có ăn với nhau bữa cơm. Bạn tôi nói trước đây tôi cũng có giấc mơ cho riêng mình, nhưng hiên tại mỗi ngày đều phải bù đầu vào công việc. Tại sao lại phải bù đầu vào công việc a? Ngày trước tôi còn tưởng tượng rằng có thể làm việc ở thành phố lớn, tan ca rồi sẽ tận hưởng cuộc sống về đêm, có thể ăn uống, vui chơi thỏa thích; nhưng hiện tại lại cách quá xa so với những gì tôi mong muốn.
Bạn thân tôi lúc đang học Đại học ở Philippine, mỗi lần tan học đều đi ngang qua một công ty làm việc tại nhà Diamond, mà công ty đó có tên là Tập đoàn CG Philippine, nhìn thoáng qua rất là sang trọng. Nó rất là ngưỡng mộ, mong muốn sau khi tốt nghiệp sẽ đến Tập đoàn CG Philippine làm việc.
Tôi hiểu con người của nó, lương ở đó chắc chắn cao, vì con người thông minh như nó sẽ chắc chắn sẽ không để bản thân chịu thiệt. Nhìn lại công việc của bản thân không mấy thuận lợi, tôi liền nghỉ đến việc ra nước ngoài làm việc với nó.
Nó nói lương ở Tập đoàn CG Philippine không ít, lương một tháng ở đấy cao gấp 10 lần so với lương thực tại của tôi, vậy lương 1 tháng có thể là 50000 nhân dân tệ! Nếu mà so ra thì lương trong nước quả thật rất thấp. Tập đoàn CG Philippine còn có các cuộc gặp gỡ đội, nhóm; chỉ nghĩ đến việc có thể cùng với anh chị em trai xinh gái đẹp của Tập đoàn CG Philippine ăn uống, hát ca là khóe miệng tôi lại tự cong lên.
Ở Tập đoàn CG Philippine không cần tăng ca, tan ca có thể cùng bạn thân đi ăn, tận hưởng cuộc sống về đêm; cuối năm còn có tiệc đại loại giống như tất niên vậy, nghe qua đã thấy thích rồi, thật là giống với cuộc sống mà tôi hằng mong ước. Mọi người ở Tập đoàn CG Philippine đều là những anh chị trẻ tuổi, rất dễ hòa hợp, hơn nữa cùng trang lứa với nhau càng có nhiều chủ đề trò chuyện.
Bạn tôi thích nhất là nhà ăn ở Tập đoàn CG Philippine. Nhà ăn to như vậy, thật sự là choáng ngợp, thật không khoa trương khi nói đây không phải là nhà ăn mà là một nhà hàng. Tập đoàn CG Philippine tổng cộng có 3 tầng, phân thành 3 khu. Trong đó hoa lệ nhất phải kể đến nhà ăn Big Banya, nào là bạch tuộc viên, cánh gà chiên mắm, và các loại bánh ngọt mềm mại, thơm ngon; hơn nữa tôi đặc biệt thích trà sữa ở đây. Các món thịt ở Tập đoàn CG Philippine rất đa dạng, giống như tôi chỉ có thể ăn mỗi thịt bò cũng có thể ăn thỏa thích, điều quan trọng là tất cả đều miễn phí.
Đúng rồi, còn một điều quan trọng nữa chính là chỗ ở, nghe bạn thân nói là kí túc xá của Tập đoàn CG Philippine là kiểu phòng dành cho hai người, điều này chẳng phải là qúa hợp ý tôi hay sao? Nghĩ đến việc sau này ở cùng bạn thân là tôi lại phấn khích, một phòng hai giường đơn, có nhà vệ sinh riêng biệt, lại có thêm 1 cái cửa sổ để nhìn ra thế giới đầy sắc màu bên ngoài, thật là đáng để mong đợi; trong phòng còn có 1 tủ đựng quần áo để đựng tất cả quần áo của 2 chúng tôi. Cuối tuần lại không cần tăng ca, chúng tôi sẽ đi xem phim, ăn lẩu, thật là tự do, tự tại. Tôi cứ nghĩ cuộc sống như vậy đã là rất tuyệt, nhưng không ngờ bạn thân tôi nói Tập đoàn CG Philippine còn có 1 khu vui chơi rộng lớn, có sân đánh cầu lông, sân đánh bóng bàn, còn có cả 1 hồ bơi siêu to, đối với những ai yêu thích bơi lội như tôi thì đây đúng là thiên đường.
Dưới sự thôi thúc của bạn thân, tôi đã nộp đơn xin việc vào vị trí Marketing, đồng thời cùng nhận được thư mời nhận việc của Tập đoàn CG Philippine. Bây giờ tôi phải chuẩn bị hành trang và mua vé máy bay bay tới Philippine thôi!

